Buổi tối cùng mấy chị em tám chuyện cũng rất thú vị. Nhưng dù sao cô cũng không phải một nữ sinh nữa, rất nhiều thời điểm cô cần sự yên tĩnh, cần không gian riêng của bản thân, cần thỉnh thoảng kiểm tra thân thể mình dưới đèn, không muốn tắm xong còn phải mặc đồ kín đáo. Cô không muốn trong đêm tối mò mẫm bôi kem dưỡng cho mông của mình nữa.
Đúng vậy, chính là lý do nông cạn như vậy. Có trời mới biết đã bao lâu cô không thể quan sát cẩn thận mông của mình.
Năm nhất không cho sống bên ngoài, có tiền cũng không ra được. Năm hai thì trên nguyên tắc cũng không cho phép, nhưng bất kỳ quy định nào chỉ cần thêm chữ nguyên tắc thì đều có cách thương lượng.
Học kỳ trước cô đã bắt đầu tính trước, thuyết phục giáo viên phụ đạo, tìm nơi ở phù hợp, thuê xong thì mua thêm đồ dùng hằng ngày, từ từ chuyển đồ đạc. Học kỳ sau vừa bắt đầu thì cô sẽ xin ra, như vậy là được tự do rồi.
Cô bàn bạc với Yến Vũ là muốn bạn bè giúp đỡ để ý một chút. Cô chưa từng thuê phòng, ba mươi năm trước hay ba mươi năm sau đều không biết gì về giá thị trường. Để liên hệ với chủ thuê nhà vẫn cần người lão làng ở Bắc Thành đến hỗ trợ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây