Tô Tiểu Nhu nghe ra vấn đề: “Em từng ngồi lên nó rồi à?
Chung Oánh cười trộm, chớp mắt lại tự nhiên như thường: “Em mượn máy quay của anh ta, anh ta mua xe mới đang muốn khoe khoang nên chở em chạy một vòng.
Quan sát sắc mặt Tô Tiểu Nhu, cô nhanh ý nói thêm một câu: “Còn nói em là cô gái đầu tiên có vinh dự được ngồi trên chiếc xe này, làm em quý mãi!
Không phải Hứa Vệ Đông nói với Tô Tiểu Nhu là mẹ là người đầu tiên đấy chứ? Nếu từng nói vậy thì đúng là tự làm tự chịu. Chung Oánh đi đằng sau lưng mẹ, cười run vai nham hiểm.
Đợt hành động gài mìn tới đây kết thúc, sau khi hai người vào quán, Tô Tiểu Nhu cười hời hợt, ngồi xuống xong không nói năng gì, mặc kệ mọi người nói chuyện hăng say, cô ấy chỉ thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, không rõ đang nghĩ chuyện gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây