Sau 30 giây giằng co, cửa quán vang lên tiếng chuông gió leng keng leng keng. Chung Oánh thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô buông Hứa Vệ Đông ra, cỗ tay đoạt lấy điện thoại của anh ta, giọng điệu bình tĩnh mà nói ông chủ: “Đều là bạn học, có chút mâu thuẫn nhỏ thôi, không cần gọi đội bảo vệ phối hợp tới, những tổn thất của quán tôi sẽ bồi thường, hóa đơn của mấy vị khách ở đây tôi sẽ trả, thật sự đã phiền nhiễu mọi người ăn cơm, thật xin lỗi.
Cô gái này chu toàn mọi thứ hơn dự kiến của mọi người, thái độ lại rất ân cần, ông chủ cùng mấy người khách không còn gì để nói. Có hai bàn ngồi cách xa, không bị ảnh hưởng tới, xấu hổ mà để cô mời bữa cơm hôm nay, cô tỏ vẻ đã làm họ sợ hãi, mong họ nể mặt cô.
Thật ra trong tiệm không có tổn thất gì cả, chỉ là bẻ hai cái đĩa. Bản thân Hứa Vệ Đông tổn thất nhiều hơn, anh không chỉ bị đánh mặt mũi chảy máu, bộ tây trang trên người cũng dính đầy dầu mỡ từ thức ăn, cơ bản là bộ đồ không còn giữ lại được.
Mà tổn thất của anh ta còn mở rộng thêm...Chung Oánh phát hiện bản thân cô không mang đủ tiền, cũng không nói một chữ mượn nào, mà cô trực tiếp nói để anh ta trả.
Hứa Vệ Đông:??? Có phải cho anh ta mặt mũi quá không, anh ta cũng không phải cha cô!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây