Tim đang đập liên hồi, ngực đang kịch liệt phập phồng chợt đình trệ lại, một bàn tay còn đang nắm cánh cửa, ánh mắt nhìn về nơi đó chằm chằm trong vài giây, ánh mắt của Chung Oánh cùng anh giao nhau, kinh sợ, chấn kinh, không dám tin là cảm xúc lúc này của anh.
Dù đứng cách rất xa nhưng Chung Oánh có thể cảm nhận được.
Cô cuống quít mà buông cánh tay Hứa Vệ Đông ra, nhanh chóng đứng cách xa anh ta ra, đi về phía Yến Vũ: “Anh Vũ, anh trở lại rồi.
Cô vừa mới đi được hai bước, cánh tay đã bị giữ chặt, Hứa Vệ Đông tựa như từ trên cao rơi xuống đất mà tỉnh táo lại: “Chuyện hôm nay, tôi không cần mặt mũi mà cùng cô lên cơn, giờ cô cũng nên giải thích cho tôi.
Vẻ mặt của Yến Vũ giống như anh đã đang chịu đựng đau đớn, lông mày nhíu chặt, môi hơi mấp máy, nhưng không phát ra tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây