Chung Oánh thả tay ra, được bàn tay lên bàn, dùng tư thế kí phách lãnh khốc mà nhìn kỹ cẩu nam nữ đối diện cô.
Vẻ mặt Dương Tú Hồng không hề có chút khác lạ gì, ôn nhu mà chào hỏi cô, cô ta còn chủ động vươn tay ra: “Chào cô, đàn em Chung, nghe Vệ Đông nhắc qua cô, tôi là học lớp 90 học viện Hành Chính, rất vui khi gặp cô.
Theo tu dưỡng từ trước giờ của cô, chẳng sợ kẻ thù giết cha có ngồi trước mặt, cô vẫn có thể giữ thái độ bình tĩnh, tươi cười mà trò chuyện cùng.
Nhưng cô không bắt tay với Dương Tú Hồng, cô nở nụ cười quỷ dị, ánh mắt đột nhiên mở to lên: “Hứa Vệ Đông, cô ta là ai?
Hứa Vệ Đông bị cô làm cho hoảng sợ: “Làm sao vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây