“Duyên phận Anh ta nói: “Tôi 800 năm rồi không tới quán gần đây ăn cơm, hôm nay trùng hợp lại đến, thật là có duyên phận mà.
Chung Oánh khịt mũi: “800 năm? Nguyên Đán ở tiệm lẩu kế bên tôi gặp chẳng lẽ là quỷ sao?
Anh ta vắt chéo chân: “Tổng cộng chỉ có hai lần, hai lần đều gặp phải em, em nói xem có phải là do hai ta có duyên với nhau không.
Chung Oánh không muốn bị anh phá hủy tâm trạng tốt của cô: “Anh đi ăn cơm của anh đi, ban trai tôi chút nữa sẽ tới, đừng chiếm vị trí của anh ấy.
Mông anh ta một chút cũng không dịch đi: “Cùng nhau ăn đi, không phải là Yến Vũ sao, là người quen cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây