Chung Oánh nhướn mày nói: “Yêu cầu của tôi là như vậy, nếu ông không chấp nhận được thì từ bỏ đi. Có điều Giả tiên sinh, mấy ngày trước tôi xem tạp chí có một vụ án xâm phạm quyền hình ảnh, một họa sĩ đã kiếm lợi bằng việc bán đấu giá tác phẩm dưới tình huống không được sự đồng ý của người mẫu, anh ta đã xâm phạm quyền cá nhân đối hình ảnh, tòa án phán quyết người mẫu kia thắng kiện, người họa sĩ kia đã bồi thường không ít tiền. Không biết Giả tiên sinh có lợi dụng việc người mẫu không biết được, mà dùng hình ảnh của bọn họ để kiếm lợi, có lời này cần phải nói, ông nên cẩn thận một chút, không được đối phương đồng ý, ông bất cứ lúc nào cũng có thể bị tố cáo, khả năng bị truy tố tới 20 năm tù.
Sau khi nói xong cô liền kéo Yến Vũ rời đi, Giả Trung Bình sửng sốt một lúc lâu, mồ hôi trên trán ông ta túa ra, tựa lưng vào ghế ngồi, ông ta liếc nhìn trợ lý Tiểu Trương nói: “cô gái học đại học bây giờ, thế hệ sau không bằng thế hệ trước, tư tưởng càng ngày càng lùi!
Xe hơi màu bạc lướt qua hai người bọn họ, người bên trong xe mắt nhìn thằng, cũng không nghiêng đầu liếc nhìn Chung Oánh thêm cái nào nữa.
Yến Vũ nhìn theo hướng chiếc xe rời khỏi cổng trường rồi rẽ phải biến mất, liền cười nói với Chung Oánh: “Em không học luật thật đáng tiếc, ngôn từ rõ ràng, lập luận chắc chắn, em thật sự thích hợp làm luật sư. Từ chối ông ta là đúng rồi, ông ta nhìn không giống người tốt, nói không chừng là tên lừa đảo.
Chung Oánh cười ha ha: “Ông ta có tốt hay không em không biết, nhưng thân phận của ông ta không phải giả, đích thật là nhiếp ảnh gia. Hai ngày nay đều ở trường học của em chụp ảnh, chọn bốn bạn học nữ là người mẫu cho ông ta, vốn có em trong đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây