Ăn cơm xong, Khúc Hồng Tố còn muốn kéo Chung Oánh lại trò chuyện. Cô nói thẳng là ba mình chỉ cho cô hai tiếng đồng hồ, bây giờ cần phải về nhà. Yến Vũ phải đưa cô về, Chung Oánh kiên quyết từ chối, thậm chí tỏ ra tức giận. Cô đã thành công ngăn bước chân của Yến Vũ, tự mình rời đi.
Khúc Hồng Tố ngồi trên sofa thở dài ngao ngán: “Hết kịch rồi con trai, mẹ thấy Oánh Oánh không hề có ý với con, chỉ coi con là anh trai ruột thôi. Cô gái này hễ có một chút gì đó thích con thì lúc nãy sẽ không phản ứng như thế đâu.
Yến Vũ muốn nói là không đúng, chính miệng cô nói là cô thích mình. Nhưng anh lại sợ mẹ nghi ngờ, thích thì tại sao không đồng ý làm bạn trai bạn gái, thích thì tại sao lại cứ ra vẻ né tránh trước mặt người lớn?
Trên thực tế, anh cũng không nghĩ thông, cứ cảm thấy trái tim của Chung Oánh đung đưa không ngừng, rõ ràng thích anh nhưng lại giống như sợ hãi chuyện gì đó vậy.
Khúc Hồng Tố thấy nét mặt của Yến Vũ thay đổi, bà ấy tiến lên vỗ vai anh: “Con thích con bé hả?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây