Hai người vừa đi mấy bước, phía trước truyền tới tiếng kêu kinh ngạc: “Oánh Oánh!
Yến Vũ lập tức buông tay ra, cứng người lại, mở miệng gọi: “Chú Chung.
Chung Oánh nhấc mí mắt lên, nhìn thấy trời còn chưa sáng hẳn, lão Chung mặc quân trang mùa Đông, đẩy chiếc xe đạp cũ của mình, đứng cách hai người chừng mười bước chân. Mắt ông ấy mở to như chuông đầu, nhìn Chung oánh lại nhìn Yến Vũ, rồi lại nhìn Chung Oánh, đột nhiên hô lên: “Tới đây nào!
Yến Vũ nhếch miệng, trả lại cái túi nhỏ cho cô: “Đi đi.
Chung Oánh ngáp một cái, cơn buồn ngủ giảm đi ba phần: “Anh đi bằng gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây