Quê bà nội ở nông thôn Lâm Thành, mấy chục năm trước rời quê tham gia cách mạng, trong lửa đạn khói súng nên duyên vợ chồng với ông nội. Nội cõng thiết bị truyền tin vô tuyến xuyên qua chiến trường, lập công được khen thưởng, từ một điện tín viên nho nhỏ trở thành bí thư cho thủ trưởng Cao Báo, bây giờ đã hưởng thụ đãi ngộ về hưu, an hưởng tuổi già ở trụ sở quân khu.
Lúc ông nội chưa qua đời, trong nhà bà nội cũng không thuê bảo mẫu, đều là một tay bà ôm đồm, chăm sóc chu đáo cho ông nội và anh; Sau khi ông nội qua đời, sức khoẻ bà cũng ngày càng sa sút, bên cạnh phải có người bầu bạn cả ngày. Ba muốn đưa bà về Chu Châu, nhưng bà không muốn đi, cũng không muốn làm chậm trễ công việc của cô, nên tìm một người em họ nhà nông ở dưới quê lên giúp việc, chính là người cô họ kia.
Cũng không phải là nhờ không công, cô họ được lo ăn, lo ở mỗi tháng có tiền lương, con trai lớn được giải quyết chuyện hộ khẩu ở thành phố, con thứ hai được sắp xếp công việc, con gái nhỏ được đưa tới Bắc thành đi học, học phí và phí sinh hoạt nhà họ Yến lo hết. Năm trước cô ta thi đậu vào một trường dạy nghề, tính tình điềm đạm, mỗi lần gặp anh đều gọi anh Tiểu Vũ, cũng không có giao lưu gì nhiều.
“Tiểu Quyên đẹp không?
Yến Vũ nhớ lại rồi nói: “Là cô gái bình thường thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây