“Tất nhiên là…” Tưởng Lệ Đình nói được một nửa, cảm thấy bên hông mình bị người trong lòng vặn một cái, giọng anh ấy mang theo ý cười nói: “Dù sao các người cuối tháng sẽ biết thôi, bây giờ ra ngoài trước đi.”
Không phải là thật sự chọn cho mình chứ?
Phải chăng cuối tháng sẽ nói rõ với mình?
Suy nghĩ này khiến Tô Nguyệt Hồng đỏ mặt quay người rời đi.
Tưởng Lệ Đình đột nhiên lên tiếng: “Đúng rồi Châu Lục, lát nữa bảo người mang những thứ này đến nhà anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây