Tô Vãn Nghiên biết mình không thể thắng được anh ấy, mặt cô đỏ bừng, mắt lướt qua những chiếc túi trong suốt, mặc dù không nhìn rõ kiểu dáng, nhưng chất liệu, độ dày mỏng, kích cỡ trên mác vẫn có thể nhìn thấy ngay, cô chọn một vài chiếc bằng cotton không họa tiết.
Tưởng Lệ Đình liếc nhìn kích cỡ cô chọn, sau đó đến trước kệ trưng bày đồ ren siêu mỏng, cũng chọn một bộ.
Má Tô Vãn Nghiên ửng hồng, muốn nói lại thôi: Thật là dê xồm.
Tưởng Lệ Đình chọn xong rồi, anh nghiêng người nhìn ra lối đi, thấy không có ai, anh đột nhiên nghiêng người, hơi thở nồng mùi nicotine ập đến, áp sát môi cô, hôn cuồng nhiệt.
Tô Vãn Nghiên đỏ mặt tía tai, bối rối đẩy anh: “Sao lại làm chuyện này ở đây được?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây