Tô Vãn Nghiên vốn tưởng rằng anh ta sẽ tiếp tục nói mấy lời theo đuổi, giờ phút này ít nhiều có chút kinh ngạc.
"Nhưng mà, em đến vừa đúng lúc. Mẹ anh đã là những việc thực sự có lỗi với em.Anh phải đền bù cho em."
Phó Hàn Mộc lấy ra một tập tài liệu từ ngăn tủ đầu giường đưa cho cô, nói: "Hơn nữa, anh sợ sau này không thể trở lại tặng quà cho bé Cẩn Ngôn. Đây chính là quà sinh nhật cho thằng bé mỗi năm sau này."
Tô Vãn Nghiên không cầm, nhưng Phó Hàn Mộc lại nhất quyết nhét vào nó trong ngực cô: "Nếu em không nhận, anh sẽ cảm thấy bất an cả đời. Nhưng nếu em nhận có lẽ anh sẽ cảm thấy dễ chịu hơn một chút."
Lý Tú Nga nói'
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây