Tưởng Lệ Đình bước tới cầm lấy thứ trên tay bà ta và nói: "Cho nên lần sau mẹ đừng gây rắc rối như vậy nữa. Đồ ăn ở nhà tuy ngon, nhưng những thứ bọn con mua ở đây đều là tốt nhất. Sau này nếu mẹ quay lại thì cứ đi người không, không cần phải mang nhiều đồ như vậy, cũng không cần phải chuẩn bị quần áo hay những thứ này đâu…"
Châu Thải Phượng cảm thấy ý tứ của mình cũng đã nói ra rồi. Vì vậy bà ta không ngừng nhắc tới, trong lòng có chút không phục.
Hai mẹ con đang cãi nhau, đột nhiên Tô Vãn Nghiên cảm thấy bụng đau quặn, sắc mặt tái nhợt hơi thở run rẩy: "Em…bụng của em hình như đang đau…"
Tưởng Lệ Đình sợ tới mức tim đập chân run, vội vàng ném miếng thịt đi, chạy tới nhanh chóng đưa đôi bàn tay đầy mỡ của mình bế cô lên xe: "Chẳng phải còn nửa tháng nữa mới tới ngày sinh hay sao. Đứa đứa bé này thật sự khiến người ta lo lắng, nhất định phải ra sớm như vậy hay sao.”
Nửa giờ sau, 3 người đến bệnh viện. Tưởng Lệ Đình đỗ xe, đỡ Tô Vãn Nghiên đến phòng sinh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây