"Được rồi." Châu Thải Phượng vui vẻ đáp lại, thận trọng ngồi xuống. Bà ta nhìn phòng khách bằng ánh mắt kì quái giống như sợ bị coi thường khi đến một nhà người họ hàng giàu có.
Tô Vãn Nghiên đang muốn rót cho mình một tách trà, nhưng cô vừa cầm bình nước lên Châu Thải Phượng đã vội vàng nhận lấy và nói: "Cô muốn uống nước phải không? Tôi sẽ đi lấy cho cô."
Tô Vãn Nghiên nhếch môi trở lại ngồi trên ghế sô pha: "Chỉ cần rót cho tôi 1 ly thôi."
Châu Thải Phượng ý thức được mình đang làm gì, đang rót nước chợt dừng tay lại, nhếch lên đôi môi nứt nẻ bước ra ngoài nói: "Vậy thì tôi sẽ dùng cốc của mình. Tôi có mang theo cốc, như vậy sẽ không làm bẩn đồ của cô nữa."
Tô Vãn Nghiên không phải là người hay nói những lời cay nghiệt, Châu Thải Phượng nhất quyết muốn làm như vậy liền nói sang chủ đề khác: "Ba đứa trẻ hiện giờ thế nào rồi?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây