Chị ấy cảm thấy tự ti và rụt rè vô cớ, lắc đầu nói: “Thôi bỏ đi, bây giờ cuộc sống được bình yên như thế này đã tốt lắm rồi.”
Tô Vãn Nghiên khó chịu vì mình đã không thuyết phục được và nói: “Đã nhiều năm trôi qua như vậy, cho dù không bắt được kẻ buôn người, anh ta cũng không thể thoát khỏi tội mua bán.”
Ánh mắt Tần Tố Phương chật vật. Nếu lúc đầu chị ấy làm được, chị ấy sẽ không chút do dự, nhưng hiện tại người nhà của chị ấy đã không còn nữa.
Bây giờ cuộc sống của chị ấy đã vô cùng ổn định. Cho dù chị ấy có làm gì hay không cũng sẽ gây ra những vấn đề khác, vậy thì có ích gì. Quan trọng nhất là chị ấy không dám nghĩ đến ánh mắt của người yêu cũ khi anh ấy nhìn thấy chị như thế này.
Chị ấy biến mất vào thời điểm mà anh ấy yêu chị nhất. Trong kí ức của anh ấy, chị luôn trẻ trung xinh đẹp. Dù cho, hai người không thể ở bên cạnh cũng không cần thiết phải phá hỏng ảo mộng cuối cùng này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây