Bên kia cửa, Tô Vãn Nghiên dứt khoát nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Cô thật không muốn uống canh gà chết ở trong phòng tắm đâu.
Tuy nhiên, giây tiếp theo, Tưởng Lệ Đình trực tiếp đi vào phòng, lay cô nói: “Vợ à, dậy đi, uống canh xong rồi đi ngủ, đều mấy giờ rồi, em còn chưa ăn cơm nữa đấy.”
Tô Vãn Nghiên liền cự tuyệt, nói: “Không cần, đói bụng em sẽ tự uống. Anh nhanh ăn đi rồi còn đi làm việc của mình nữa.”
Khóe môi Tưởng Lệ Đình hơi nhếch lên: “Em không cần lo lắng cho anh, hôm nay anh không bận nên không đến nhà máy, anh chỉ muốn ở nhà với em thôi, em nhanh nhanh dậy ăn thử món canh gà mà anh nấu đi.”
Vẻ mặt Tô Vãn Nghiên cực kì tuyệt vọng, đang muốn tìm lí do cự tuyệt, thì lại bị Tưởng Lệ Đình ép cô ngồi dậy, cầm cái bát canh lên định đút vào miệng cô, anh lẩm bẩm: “Em thử chút đi, nhanh lên, anh đã nấu được hai tiếng rồi đó. Theo thói quen của em, anh còn cho thêm hai viên kỉ tử vào đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây