Tô Vãn Nghiên không thể tiếp tục nói chuyện này nữ, đành đứng trước tủ thu thập giấy tờ tùy thân, sổ ngân hàng và những thứ quan trọng khác.
Thấy cô không để ý đến mình, Tưởng Lệ Đình lo lắng như mèo gãi đầu nói: “Nói cho anh biết đi, trước đây hai người có xảy ra chuyện gì không? Đêu đã nói chuyện nhiều năm như vậy rồi. Anh ta có nắm tay em không? Anh ta hôn em bao nhiêu lần? Còn, anh ta ôm em bao nhiêu lần nữa?”
Tô Vãn Nghiên giọng trầm xuống nói: “Anh đừng có mà đi tìm phiền toái, không có chuyện gì xảy ra hết, anh thật sự muốn có tiếp xúc, vậy cùng lắm dưới năm tuổi, khả năng chắc chắn sẽ có chút tiếp xúc, em không tin khoảng tuổi này chơi với bạn đồng trang lứa như thế, lại không có tiếp xúc qua.”
Khóe môi Tưởng Lệ Đình dần dần nhếch lên: “Được rồi, anh sẽ tin em một lần, nhưng mà, để anh nói cho em biết nhé, người đàn ông mà ở cùng với người phụ nữ của mình thích mà anh ta lại không chạm vào.
Em và anh ta đã nhiều năm không hôn nhau, chắc chắn sức khỏe của anh ta có vấn đề gì đó rồi, may là em không cưới anh ta, nếu không em sẽ trở thành góa phụ cả đời rồi đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây