Tưởng Lệ Đình có thể ngửi thấy mùi gỗ đàn hương mơ hồ trên người cô, anh cũng không để ý nhiều đến ánh mắt người khác nhìn nghĩ như thế nào, cứ như vậy tiếp tục cùng cô đi sâu hơn vào chợ đêm.
Lý Thu đang nấu mì xào trong quán ăn, nhìn thấy hai người không khí hòa thuận đang chọn đồ, mỗi lần Tô Vãn Nghiên trả tiền, Tưởng Lệ Đình đều ôm hoặc đỡ cô vào lòng, như kiểu không muốn Tô Vãn Nghiên mệt mỏi.
Lý Thu cau mày nói: “Thật kỳ lạ. Mối quan hệ hai người có vẻ khá tốt. Hoàn toàn không giống như những gì Tô Suất kia nói nói. Nhưng tình cảm Phó tổng cũng của quả thực rất sâu đậm đấy.”
Tưởng Lệ Đình đứng trước quầy thịt nướng, nói với Tô Vãn Nghiên bên cạnh: “Vợ à, em đứng xa ra chút, kẻo lại để mùi này ám vào cả lên người.”
Tô Vãn Nghiên cũng không có cự tuyệt, cách xa tầm vài bước, đi đến tới quầy bán bánh ngọt lựa chọn bánh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây