Chu Yết nói: “Bà mới cao nửa mét. Người ta nói là thích loại phụ nữ xinh xắn hoạt bát như tôi.”
Lý Thúy Lam ném tạp dề, khí phách nói: “Con gái của tôi có tương lai như thế, vậy mẹ không làm nữa, công việc này tiền lương vừa thấp vừa mệt mỏi, ăn cơm gắp miếng thịt còn phải xem sắc mặt của bà thím kia.”
Lý Thúy Lam xoay người đã đi nhưng nhìn thấy Hoắc Thanh đúng lúc đi ngang qua ngoài cửa, bà ta vui vẻ nói: “Con rể khéo quá vậy.”
Chu Yết sắc mặt đỏ bừng đi tới bên cạnh Hoắc Thanh. Hoắc Thanh khẽ nhếch khóe môi, nói với Lý Thúy Lam: “Vâng bác gái. Cháu đang định ra đây ăn một bữa cơm mà thôi, nếu đã gặp nhau thì cùng ăn nhé?”
“Được thôi, ăn ở quán này luôn đi.” Lý Thúy Lam đi rồi quay lại, vênh váo nói với Châu Thải Phượng: “Đừng có đứng im nơi đó, chúng tôi muốn gọi đồ ăn, thái độ phục vụ của bà không tốt một chút nào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây