Tưởng Lệ Đình cãi lộn cũng không chịu thua: “Tôi là chướng mắt cô, tôi lén lút đùa giỡn với vợ tôi cũng rất thú vị.”
Người phụ nữ thật sự bị nói nghẹn họng, quay đầu lại mắng một câu: “Ghê tởm không biết xấu hổ.”
Tưởng Lệ Đình cũng không chịu buông tha: “Cô thì biết xấu hổ, cô biết xấu hổ lắm ấy. Bôi lớp trang điểm đi, tôi cũng phải gọi cô một tiếng chú.”
Hai gò má Tô Vãn Nghiên hơi hồng, một tay ôm má che mặt, còn một tay tóm lấy quần anh để ngừa anh chạy đuổi theo cãi nhau, cô giảm hạ thấp giọng nói: “Được rồi, được rồi, sao cái gì anh cũng dám nói hết vậy.”
Tưởng Lệ Đình ngồi xổm xuống, không tình nguyện nói: “Trước đây lúc anh bày quán, chửi mắng còn phải ác liệt hơn thế này nhiều.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây