Gương mặt Tô Vãn Nghiên sững lại, mắc công cô phí cả buổi trời tính cho anh ta giá có lợi nhất, kết quả là một kẻ định mua không tốn tiền.
Chưa đợi cô mở miệng, Tưởng Lệ Đình đã lạnh nhạt nói: “Được, tôi sẽ giữ mấy món này lại giúp anh, ngày mai anh mang tiền tới rồi lại lấy chúng về, dù gì ngày mai anh cũng phải tới một chuyến mà.”
Người đàn ông: “Bây giờ tôi lại muốn mang đi ngay.”
“Vậy thì anh để chút đồ vật lại đây đi, chúng tôi có nhiều hàng hóa như vậy cũng sẽ không chạy mất được.”
“Dùng cái nhẫn này được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây