Châu Thải Phượng cười nói: “Mẹ biết rồi, sau này con cứ lo phát triển ở thủ đô, mẹ bảo đảm sẽ làm ổn thỏa cho con.”
Tưởng Lệ Đình dẫn Tô Vãn Nghiên rời đi, không hề keo kiệt nói: “Chiêu này của vợ thật là lợi hại, xem ra em chính là hạt giống kinh doanh trời sinh.”
“Chỉ là cân đối giữa quyền và lợi thôi. Đợi khi chúng ta đi thủ đô, trong xưởng cũng phải chọn ra hai người có vị trí giống nhau nhưng không hợp nhau mới có thể tự giám sát đối phương được.”
“Được em nhắc nhở như vậy, anh cứ nghĩ một mình Châu Lực đã đủ rồi nhưng xem ra còn phải cân nhắc thêm một người nữa.”
“Anh có thể không trực tiếp dùng anh ta là anh em của anh, anh hiểu biết anh ta, sau này chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề tham nhũng đã có thể nói lên anh khéo về nghe khuyên nhủ, về sau cũng có thể xác định vững chắc đi được xa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây