“Nếu mẹ có làm gì không tốt thì con cứ nói, mẹ sửa còn không được sao, không cần phải dẫn mẹ tới trước mặt ba con trách mắng đâu.
Nhưng cho dù có trách mắng, con cũng đừng oán giận Lệ Đình nhà mẹ nha, chứ mẹ sợ Lệ Đình nhà mẹ không cần mẹ nữa.”
Tô Vãn Nghiên nói: “Mẹ đừng suy nghĩ lung tung, con thật sự có việc để mẹ làm.”
“Để mẹ rửa chén phải không? Chuyện này mẹ rành lắm, sau này mỗi ngày mẹ sẽ tới đây rửa chén, buổi tối lại tách hai mẫu đất bắp, tuyệt đối sẽ không rảnh rỗi ở không.”
Lúc này, Châu Thải Phượng cho rằng Tô Vãn Nghiên ghét bà ta chỉ ở nhà nhưng rõ ràng mấy ngày mùa này bận đến nỗi mông cũng đau nhưng bà ta lại không dám phản bác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây