Đồng thời cũng thể hiện sự trung thành của một người vợ có thể cầm tiền đến trình độ vô cùng nhuần nhuyễn.
Lúc gần sập tối, Tưởng Lệ Đình đi tới nói: “Vợ à, anh hết giờ làm rồi, đi dạo hội chùa với anh đi.”
Tô Vãn Nghiên tìm tiền lẻ đưa cho khách rồi mới quay đầu bật cười với anh: “Anh ít ăn mấy món không sạch sẽ đó lại đi, coi chừng mắc bệnh đó.”
Tưởng Lệ Đình kéo cái ghế dựa tới ngồi bên cạnh cô: “Người ta một năm mới tới một lần, một lần chỉ ở lại bảy ngày, làm có sạch sẽ hay không cũng không ăn thường xuyên, đúng không.”
“Anh tự đi đi, em ngửi thấy đủ thứ mùi vị hòa vào nhau đã sợ mình bị ngộ độc rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây