Tưởng Lệ Đình vẫn tiếp tục gắp thức ăn, Tô Vãn Nghiên nghiêng người về phía Tưởng Lệ Đình, hạ giọng nói: "Anh phải dùng đũa gắp chung."
"Thế à?"
Tưởng Lệ Đình khựng lại một chút. Trước giờ anh không biết điều này. Trước đây khi bàn chuyện làm ăn với khách hàng, về cơ bản tất cả đều giống như anh, đều là những người từ dưới đáy bò lên vì vậy họ đều tỏ ra nhiệt tình nhất có thể.
Thời gian gần đây khi ở nhà, anh cũng không thấy Tô Vãn Nghiên nhắc đến chuyện đũa gắp chung. Anh buông đũa xuống nói: "Tôi chưa dùng, vậy thì coi như là đũa gắp chung đi."
Tô Vãn Nghiên cầm một đôi đũa trắng dài hơn đũa thường trên bàn đưa cho anh: "Phải dùng đũa này để gắp thức ăn cho người khác."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây