Lý Thúy Lam vô thức ngẩng đầu nhìn về phía nhà hàng. Ba gian nhà hai tầng, chiếm diện tích khá rộng. Bà ta tức giận nói: "Tô Quốc Chí, hay lắm. Trước khi ly hôn ngày nào cũng giả vờ nghèo khó, bây giờ ly hôn rồi thì có ngay một cửa hàng to thế này."
Tô Quốc Chí nói: "Đây là của Lệ Đình. Cậu ấy cho tôi để tôi có việc làm. Đã ly hôn rồi thì tôi và cô cũng không còn liên quan gì nữa, sau này đừng nói chuyện với tôi."
Lý Thúy Lam: "Tôi đã nói hai vợ chồng kia không có ý tốt mà. Nếu sớm cho ông cửa hàng này, để cuộc sống của chúng ta dễ chịu hơn thì tôi cũng không đến nỗi phải phá bỏ đứa bé."
"May mà cô phá bỏ không thì tôi cũng không nuôi nổi ba mẹ con cô. May mà cô sáng suốt, giờ chắc đã tìm được người ưng ý rồi chứ. Vậy thì đừng đến đây làm phiền tôi nữa."
Tô Quốc Chí coi như đã hiểu rõ bà ta là người như thế nào, có chút không kiên nhẫn nhưng vẫn nói hết câu rồi, bỏ đi không thèm ngoảnh đầu nhìn lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây