Tô Vãn Nghiên muốn từ chối, nhưng lại không tiện nói thật, đành quanh co nói: "Nhà còn nhiều trẻ con như vậy, em đi rồi, chúng làm sao bây giờ?"
"Ngày mai anh sẽ đến làng hỏi thăm một chút, nhanh chóng sắp xếp một bảo mẫu chăm sóc chúng được không?"
Tưởng Lệ Đình thấy vẫn nên giữ cô ở trước mắt mình thì an toàn hơn. Cũng đỡ phải suy đoán lung tung, khiến mối quan hệ hôn nhân càng tệ hơn.
"Mau đi tắm đi, thối..." Tô Vãn Nghiên nói đến đây, đột nhiên phản ứng lại rằng như vậy có thể làm tổn thương lòng tự trọng đàn ông của anh nên lập tức ngậm miệng lại.
Tưởng Lệ Đình khẽ cười: "Anh không nhạy cảm, nhưng cứ nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường thì được rồi. Anh làm gì sai, em có thể nói ngay nhưng đừng nhìn anh bằng ánh mắt đó sau khi anh làm xong, như vậy còn khó chịu hơn cả bị đánh."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây