Tưởng Thâm lặng lẽ đánh giá Phó Hàn Mộc, trong lòng cảm thấy người này thật tốt. Tưởng Lệ Đình còn chưa từng quan tâm đến sống chết của Nha Nha cỡ đó.
Ba người đến bệnh viện, Phó Hàn Mộc không nói hai lời, trực tiếp đi đóng tiền, lấy thuốc, tìm y tá truyền dịch. Sau khi anh ta làm xong hết mọi việc, bước vào phòng bệnh nói: "Nghiên Nghiên, hai người đã ăn sáng chưa? Anh đi mua thêm chút gì đó cho hai người."
Tô Vãn Nghiên định từ chối ngay. Nhưng khi nhìn Tưởng Thâm, còn nhỏ như vậy, lại bận rộn cả buổi trời với mình, cô đổi lời: "Tưởng Thâm, con muốn ăn gì?"
Tưởng Thâm đói đến mức bụng kêu ùng ục, do dự nói: "Gì cũng được."
Đột nhiên, bà cụ nằm giường bên cạnh cười nói: "Này, tôi nói hai vợ chồng các người thật thú vị. Đã có con rồi mà vẫn còn khách sáo thế."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây