Trong bóng tối cả gương mặt của Tô Vãn Nghiên để đỏ ửng lên. Cô còn chưa kịp phản ứng đã nhận ra cách bôi thuốc khác thường của anh. Cô tức giận đến mức đầu ngón tay cắm sâu vào vai anh.
Tưởng Lệ Đình như không hề cảm thấy đau, hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô, dụ dỗ: "Đại tiểu thư, gọi một tiếng anh trai đi."
Khuôn mặt Tô Vãn Nghiên ửng hồng, đôi mắt long lanh nước nhìn sang một bên, đôi môi hé mở khẽ thở ra hương thơm: "Đừng."
Giọng cô vô cùng mềm mại, kèm theo tiếng rên rỉ nhỏ. Tưởng Lệ Đình nghe thấy xương sống sau lưng tê dại, như kiến cắn, ngứa ngáy vô cùng.
Anh nhếch mày, bàn tay to nắm lấy eo thon của cô, đưa cô ngồi lên bụng mình, hôn lên môi cô, giọng nói từ môi khép hờ không thể tách rời: "Gọi một tiếng đã khiến xương cốt của người đàn ông trong nhà em mềm nhũn cả ra rồi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây