Hai người nằm cách xa nhau, chăn đắp hờ hững trên đôi vai trần.
Gò má cô ta dần nóng lên. Cô ta nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang ngủ say, bàn tay thon vừa chạm vào vai anh thì bị hơi ấm nóng bỏng của đàn ông làm cho rụt lại: Thôi thôi, anh Hàn Mộc tốt bụng như vậy, sáng mai chỉ cần nhìn thấy em nằm trên giường thì chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm.
Trước đây, mỗi lần Tưởng Lệ Đình đều sẽ để ý cảm nhận của Tô Vãn Nghiên, cho dù anh có muốn đến mấy, một ngày nhiều nhất cũng chỉ hai ba lần.
Nhưng đêm nay, hết lần này đến lần khác, lặp đi lặp lại vô độ, hoàn toàn giống như chỉ biết trút giận không chút kiêng nể gì.
Tô Vãn Nghiên có cảm giác vô cùng tê dại, đau nhức, chính cô cũng không biết mình bắt đầu ngủ từ lúc nào. Khi cô mở mắt ra trong tình trạng mơ màng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây