Tô Vãn Nghiên cúi thấp đầu, nước mắt không kìm được rơi xuống nhưng vẫn mím chặt môi không nói lời nào.
Tưởng Lệ Đình bực bội gãi gãi tóc sau gáy: "Người ta đều nói vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa. Bây giờ mà đụng vào em, chắc em chỉ thấy chán ghét anh thôi chứ gì."
Tô Vãn Nghiên không lên tiếng, nằm nghiêng bên giường, quay lưng về phía anh, tỏ vẻ tùy anh vậy.
Tưởng Lệ Đình liếc nhìn bóng lưng cô, sau đó cởi áo ngủ bằng một tay, ôm cô, khuôn mặt đẹp trai vùi sâu vào cần cổ trắng nõn của cô.
Hơi thở nồng nặc của hoóc môn tràn vào mũi, Tô Vãn Nghiên khó chịu vô cùng. Cô nhíu mày, nhắm mắt lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây