Tô Vãn Nghiên vội vàng thả khối bột trên tay, bảo bọn trẻ ở nhà đợi, rồi chạy ra ngoài: "Sao anh lại bất cẩn thế?"
Tưởng Lệ Đình vốn nghĩ đến việc sống riêng, ở nhà nhiều việc, nấu ăn cũng khá phiền phức, anh không nỡ để Tô Vãn Nghiên làm việc, nên đã đến quán cơm mua thức ăn, lại mua them chút thịt.
Anh lo lắng đến nỗi trên trán lấm tấm mồ hôi, anh an ủi: "Đừng sợ, không sao đâu, mọi người đều biết cho anh dẫn đến, không ai dám bắt đi đâu."
... ... .
Bên trong cung tiêu xã, dòng người chật chội, quầy kính trải dài khắp phòng, ngăn cách khách hàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây