"Trước đây tôi đã nói rồi, người đàn ông mà không chủ động, chính là không thích đâu, mấy người còn không tin, lần này thì khó xử rồi."
Lưu Lam đột nhiên chen lời nói: "Còn chưa phải mà cô ta đã cứ làm như mình là bà chủ ấy."
Đúng lúc này, Tô Nguyệt Hồng bưng hộp cơm đi tới.
Những tiếng nói xung quanh đột nhiên im bặt, không còn dấu vết của những lời khen ngợi trước đó, cũng không có sự xấu hổ bị bắt gặp khi đang nói xấu ai đó, thay vào đó mỗi người đang tự làm việc riêng của mình, giả vờ như không để ý.
Sắc mặt Tô Nguyệt Hồng cực kỳ khó chịu, đầu ngón tay mơ hồ trắng bệch, kìm nén ý muốn chửi rủa, gọi món ăn xong liền đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây