Lúc này Tưởng Thâm mới chú ý tới Tô Niệm Niệm, nhưng lại không nói gì, đi theo lên lầu.
Phòng khách trên lầu có để ghế sa lon và bàn uống trà nhỏ, bên trong còn có tủ áo và bàn trang điểm mới.
Tô Vãn Nghiên nói với Tưởng Lệ Đình: "Tối nay, anh ngủ ở ghế sa lon trước nhé, em ngủ với Niệm Niệm?"
"Tại sao chứ?"
Tưởng Lệ Đình không biết xấu hổ, nói rằng tối hôm qua đã không được ngủ chung, không thể chịu nổi chuyện hai buổi tối liên tục phải phân giường ngủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây