“Con đây là tiền trảm hậu tấu.” Ba Chu lạnh mặt: “Ba đã nói với người ta rồi, con phải về thành phố, còn chuẩn bị sắp xếp cho con xem mắt. Con thì hay rồi, con trực tiếp kết hôn ở nông thôn, còn tìm một món đồ rách nát như vậy.”
Ba Chu rất tức giận, trong mắt ông ấy, con gái rất ưu tú, con gái tốt nghiệp sư phạm. Lúc trước, con gái nhất quyết phải xuống nông thôn, ba Chu không lay chuyển được ý con gái của mình, ông ấy đành phải đồng ý, thế nhưng ông ấy thật không ngờ rằng lúc con sắp trở về thành lập gia đình.
Nếu như con gái gả cho người đàn ông tốt chút, vậy không có gì, kết quả người đàn ông kia nhìn qua chất phác, vừa xấu vừa nghèo.
Ba Chu thật không biết con gái của mình coi trọng Hà Thuận điểm nào, con gái muốn đi làm để cống hiến, nhưng có phải cống hiến như vậy hay không.
“Ba, anh ấy là con rể của ba, na đừng nói như vậy.” Chu Xảo Lệ nói: “Con và anh ấy đã kết hôn, chúng ta chính là một thể. Ba nói anh ấy như vậy, không phải đa g nói con sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây