“Cô ấy đã trở về nhà máy làm việc ban đầu của cô ấy rồi.” Tiêu Nguy cắt ngang lời của Bành Dũng, không để Bành Dũng nói tiếp.
“Trở về nhà máy cũ làm việc cũng không tệ.” Sở Phỉ nói: “Cô ấy học đại học, tiền lương chắc chắn sẽ tăng thêm một chút. Con gái mà, không nhất định phải ra ngoài phấn đấu, tiền lương của cô ấy ở nhà máy cũng không tệ, đủ để sống. Đợi khi các cậu lấy hàng về bán, một ngày các cậu có thể kiếm được rất nhiều tiền, tiền lương trong một tháng có thể bằng tiền mà người khác phải kiếm trong vài tháng thậm chí một năm. Các cậu vừa mới bắt đầu, ngày tháng tươi đẹp vẫn còn ở phía sau.”
Sở Phỉ nghĩ trong đầu rằng Khương Mộng Dao học đại học cũng vậy thôi, Khương Mộng Dao làm việc trong nhà máy, điều này chứng tỏ rằng tương lai của cô có thể thấy được trong nháy mắt. Tính cách của Khương Mộng Dao cũng không giống như người có thể làm giám đốc nhà máy, người này không thể thăng chức, cũng chẳng có ý nghĩa gì. Không bằng những người như họ ở bên ngoài phấn đấu, như vậy thú vị hơn nhiều.
“Có thể kiếm được nhiều tiền vậy sao?” Bành Dũng hỏi.
“Có thể chứ, đợi khi các cậu mang đồ về bán, các cậu sẽ tự biết thôi.” Sở Phỉ nói: “Bây giờ tôi có nói với các cậu, dù tôi có nói đến khô cả miệng, các cậu cũng sẽ cảm thấy tôi nói quá lời thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây