Thầy Bạch cảm thấy số tiền đó đã đủ, bản thân Giang Tuệ Phương có rất nhiều quần áo, cô ta cũng lớn tuổi, không cần mua quần áo và đồ trang điểm. Người già rồi, tự nhiên vẫn tốt hơn.
“Chính là con gái lớn của em, con bé không chịu xem mắt thầy giáo kia.” Giang Tuệ Phương nói: “Anh đã nói với cậu ta chưa?”
“Còn chưa nói.” Lúc trước thầy Bạch lúc cảm thấy Giang Tuệ Phương không thể làm tốt chuyện, ông ta không nói với thầy giáo kia.
“Vẫn tốt, vẫn tốt.” Giang Tuệ Phương nói: “Con gái em không đi xem mắt, cháu gái em có thể chứ.”
Giang Tuệ Phương muốn cháu gái của mình có thể gả cho một giáo viên, vậy cũng không tồi. Sau khi cháu gái cô ta tốt nghiệp cấp 2 thì không đi học, còn thường xuyên thay đổi công việc, quanh năm suốt tháng kiếm không được bao nhiêu tiền. Chẳng bằng để cháu gái lập gia đình sớm, sau này cháu gái còn có thể giúp đỡ trong nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây