Bản thân anh ấy cũng không có năng lực gì đặc biệt, chỉ giỏi làm chân sai vặt, có người chỉ đường dẫn lối thì anh ấy mới làm tốt được. Khi tự mình kinh doanh, anh ấy không biết nắm bắt phương hướng, đàm phán giá cả cũng không tốt, mọi mặt đều thể hiện khá kém.
Lúc còn đi theo Tiêu Nguy, Bành Dũng kiếm được rất nhiều tiền, nay tự mở công ty, không lỗ đã là may mắn lắm rồi.
“Chị Sở Phỉ, nghe nói công việc của chị làm ăn rất phát đạt đấy.” Bành Dũng nói: “Tôi cũng mở một công ty rồi, chị biết không?”
“Không biết, cũng không quan tâm.” Sở Phỉ nói: “Đừng gọi tôi là chị.”
“Chị Sở Phỉ, chuyện đó đã qua bao nhiêu năm rồi.” Bành Dũng nói: “Năm đó không phải tôi muốn giành mối làm ăn của chị, mà là Tiêu Nguy nhất quyết muốn giành. Anh ta nói làm ăn không có chủ, ai cũng có thể làm, tôi...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây