Cửa hàng không thể duy trì hoạt động do thua lỗ triền miên, Tiêu Hồng Diệp buộc phải cho thuê lại mặt bằng.
Sau khi vợ chồng Tiêu Hải vào tù, Tiêu Á Tân không còn tiếp tục kinh doanh cửa hàng tạp hóa nữa. Cậu ấy đã mang theo số tiền tích cóp được rời khỏi thủ đô, tìm đến một thành phố khác để sinh sống. Tiêu Á Tân không thể chịu đựng được sự đe dọa từ những người xung quanh, cũng như nỗi lo sợ bị gây rối khi ra đường.
Tiêu Nguy ủng hộ quyết định của Tiêu Á Tân, anh ta đưa cho Tiêu Á Tân một số tiền để bắt đầu cuộc sống mới.
“Chỉ có chừng này thôi, sau này phải tự lực cánh sinh.” Tiêu Nguy nói: “Chú không thể cho cháu thêm được nữa, tiền bồi thường cho những người kia đã ngốn của chú rất nhiều rồi.”
Tiêu Á Tân hiểu ý của Tiêu Nguy, cậu ấy biết Tiêu Nguy không muốn quan tâm đến mình nữa. Tiêu Á Tân cũng muốn bán nhà và cửa hàng để có thêm tiền, nhưng tiếc là những tài sản đó không đứng tên cậu ấy, ba mẹ và bà nội đều chưa sang tên cho cậu ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây