Mẹ Tiêu thấy Dì Phùng rời đi, hừ một tiếng: “mấy người chỉ biết ức hiếp gia đình chúng tôi, đồ không lương tâm.”
Nguyên một khu bị phá bở và di dời, nhưng duy chỉ có nhà họ Tiêu là gia đình duy nhất không nhận được tiền phá dỡ và di dời này. Nhà họ Tiêu chỉ còn lại một mình đơn độc ở lại đây.
Đám người Mẹ Tiêu không cho đó là lỗi của họ, chính những người như Dì Phùng nhắm vào người nhà họ Tiêu. Mẹ Tiêu nghĩ khi còn ở Ủy ban Cách mạng, bà ấy đã làm một số việc, nhưng đó là do thời thế ép buộc, không thể coi là lỗi của bà ấy được. Quốc gia cũng không truy cứu những chuyện kia với bà ấy. Những người này vẫn còn nhớ những điều kia. Bọn họ quá mức cẩn thận.
Sau khi Trịnh Trường Đông sắp xếp để luật sư gửi văn kiện pháp lý đến các tòa soạn báo đó, một số tòa soạn không viết những chuyện có liên quan đến Khương Mộng Dao nữa.
Có một số phóng viên báo chí vẫn đang nói về chuyện Khương Mộng Dao, ban đầu bọn họ nghĩ nhà họ Trịnh không quan tâm đến Khương Mộng Dao nhiều như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây