“Ba, mọi người mau mở cửa, mở cửa nhanh lên!” Kiều Lệ Na dùng sức đập mạnh vào cửa sắt, cô ta muốn đi vào nhưng đám người này hết lần này đến lần khác đều không chịu mở cửa. Kiều Lệ Na không còn cách nào khác ngoài việc đứng hét vào trong: “Con gái của ba bị bắt nạt, ba không định làm chủ cho con gái mình sao?”
Khi Kiều Lệ Na ở với đám người nhà họ Diệp, cô ta ăn thiệt đủ kiểu. Bọn họ đem nhà của cô ta thành nhà của chính bọn họ vậy. Sau khi cả Ba Kiều và mẹ Kiều không sống ở đây nữa, ngôi nhà đã được trao cho Kiều Lệ Na, vợ chồng Kiều Lệ Na chuyển đến ngôi nhà tốt nhất.
Mấy ngày này, nhà họ Diệp muốn cho vợ chồng Kiều Lệ Na chuyển ra khỏi ngôi nhà đó, để mẹ Diệp và ba Diệp sống ở đó. Người ta nói rằng ba Diệp và mẹ Diệp đã làm lụm rất khổ cực vì con trai họ. Nếu bọn họ không cố gắng làm nông như vậy thì Diệp Quý đã không thể học hành thành tài và sống chung với Kiều Lệ Na.
Nhà họ Diệp để cho đứa con trai ưu tú như vậy cưới Kiều Lệ Na, đó là phúc phần của Kiều Lệ Na. Kiều Lệ Na đừng có sống trong phúc mà không biết phúc, phải để cho Kiều Lệ Na biết điều một chút.
Ba chồng và mẹ chồng là bậc trưởng bối, bọn họ dùng thân phận đó để đè ép Kiều Lệ Na. Chuyện này càng khiến Kiều Lệ Na hít thở không thông. Kiều Lệ Na nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cô ta quyết định đến tìm đám người ba Kiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây