“Nó đã thất sủng từ lâu rồi!” Mẹ Khương nói: “Ăn cơm, ăn cơm.”
Lúc Trịnh Trường Đông trở về nhà đã khá muộn, mẹ Trịnh và mọi người cũng không đợi anh về ăn cơm, mà đã ăn trước.
“Ăn cơm rồi à?” Mẹ Trịnh hỏi.
“Chưa ạ.” Trịnh Trường Đông nói: “Nhà có gì ăn thì con ăn tạm hai miếng cũng được.”
Mẹ Trịnh lập tức bảo người giúp việc đi làm đồ ăn cho Trịnh Trường Đông, sau khi dặn dò xong bà ấy nhìn con trai mình: “Nhà máy dạo này không có tăng ca, con qua nhà họ Khương đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây