Khương Mộng Dao nhìn quanh quất một hồi lâu mà không thấy con mèo nào.
“Meo, meo, meo meo.” Khương Mộng Dao còn kêu meo meo vài tiếng, nhưng cũng không có chú mèo nào chạy đến.
“Ăn cơm thôi!” Mẹ Khương gọi từ trong nhà ra.
“Đến đây, đến đây.” Khương Mộng Dao nhìn lại con đường một lần nữa, thôi được rồi, nếu con mèo con đó ở gần đây, họ vẫn có thể gặp được.
Khương Mộng Dao trở về nhà rửa tay rồi ngồi vào bàn ăn: “Nhìn mãi mà không thấy, cũng không biết con mèo đó có nhảy lên tường hay lên nóc nhà không nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây