“Con gái có sắc nước, trăm người theo đuổi.” Bộ trưởng Từ nói: “Gặp được người tốt, tốt nhất là nên nhanh xuống tay, chần chừ mãi, con gái tốt đều bị người ta hốt đi mất rồi, bà nói có đúng không?”
“Đúng, đúng.” Người đó không dám nói sai, bộ trưởng Từ là lãnh đạo nhà máy, dù họ không cùng bộ phận, cũng không tiện nói gì thêm.
Đặc biệt là thái độ của Trịnh Trường Đông, như thể Khương Mộng Dao đã là đồ vật trong túi anh, cô chắc chắn sẽ trở thành vợ anh. Ai dám nói xấu Khương Mộng Dao chứ, Trịnh Trường Đông là một gã nhà giàu, tính tình lại không tốt, ai dám đụng đến anh.
Lúc này, cháu trai của Khương Mộng Dao không về nhà, vợ chồng Khương Minh Vượng đưa con đi học thêm năng khiếu. Bây giờ là kỳ nghỉ hè, chưa đến kỳ học, những học sinh này khi nghỉ học không phải là ở nhà chơi thì cũng là đi chơi nhà người khác, dạo này học sinh đi học thêm tương đối ít.
Lúc đầu, chị dâu Khương cũng không nghĩ là phải nhất thiết cho con đi học thêm năng khiếu. Tuy nhiên, Khương Mộng Dao lại cho rằng vẫn nên học thêm để trau dồi năng khiếu. Khi Khương Mộng Dao chưa thức tỉnh ký ức kiếp trước, tiềm thức của cô cũng cho rằng học thêm một số kiến thức là điều quan trọng, sau này những kiến thức đó có thể phát huy tác dụng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây