“Vậy con nên đến công ty làm việc, còn cô ta nên đi làm giáo viên, cô ta cũng nên chăm sóc đứa trẻ nữa.” Mẹ Ngô nói.
“Nhưng những thứ đó đều thuộc về cô ấy.” Ngô Văn Long nói.
“Con không thể nghĩ ra được điều gì à?” Mẹ Ngô hỏi.
“Tại sao phải nghĩ biện pháp?” Ngô Văn Long nói: “Mẹ, trước đó không phải mẹ đã dạy con, cái gì của chúng ta là của chúng ta, cái gì không phải của chúng ta thì chúng ta đều đã thử rồi, cuối cùng vẫn không phải của chúng ta, chúng ta không thể lấy nó được.”
Ngô Văn Long hơi nghiêm khắc, nếu anh ấy nghĩ điều gì đó có lý, anh ấy sẽ làm điều đó. Nếu nó không có đạo lý thì anh ấy sẽ không làm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây