“Nếu biết sớm hơn, em sẽ không đến dự buổi họp lớp của bọn bạn bỏ đi đó, thế thì đã không có chuyện như vậy.” Khương Mộng Dao nói: “Bọn họ chỉ muốn bắt ép chúng ta về mặt đạo đức. Họ cho rằng nếu nhà chúng ta giàu có, gia đình chúng ta lẽ ra phải đưa ra nhiều tiền hơn. Tại sao lại thế được? Người kia lại không phải là uống rượu với anh, anh thậm chí còn không đụng vào một giọt rượu, sau lại bọn họ còn chạy đi quán khác uống thêm, đây không phải là vấn đề của mấy người đi theo cậu ta uống lúc sau à?”
Khương Mộng Dao cười giận dữ trước logic của lớp trưởng rằng người giàu nên trả nhiều hơn. Anh ta thực sự nghĩ rằng tiền của gia đình cô là thứ có thể có được chỉ bằng một cái vẫy tay sao?
Thật sự xui xẻo cho một buổi họp lớp tốt đẹp lại kết thúc như thế này.
Điều này khiến Khương Mộng Dao bị ảnh hưởng trong những buổi họp lớp sau này, bởi vì những người đó thật phiền toái.
“Em có đưa tiền không?” Trịnh Trường Đông hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây