Người trong văn phòng không nói cho Khương Mộng Dao biết hành động của Tiểu Trần, cũng không thích phàn nàn. Bọn họ đều là đồng nghiệp, là những người cùng làm việc chứ không phải những người sống cùng nhau, đủ là được, ai quan tâm nhiều đến thế.
Nhìn thấy năm mới sắp đến, Khương Mộng Dao cũng không nghĩ tới tặng quà Tết gì, những thứ ấy đều được Trịnh Trường Đông chuẩn bị, Khương Mộng Dao chỉ cần làm một người rảnh rang là được, cô chịu trách nhiệm về việc ăn uống.
Mùa đông rất dễ bị khô da, Khương Mộng Dao nhìn khuôn mặt tương đối đỏ bừng của con trai, cô lo khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé sẽ nứt nẻ nên vẫn phải bôi thứ gì đó lên. Cô sợ những thứ đó không phù hợp với trẻ con nên đã đặc biệt tìm một loại thuốc mỡ do một thầy thuốc đông y chuẩn bị.
Sổ tiết kiệm của Trịnh Trường Đông ở chỗ Khương Mộng Dao, Khương Mộng Dao cũng biết mật khẩu. Cô có thể rút tiền bất cứ lúc nào, Trịnh Trường Đông không cần phải đưa tiền mặt cho cô.
“Thử xem.” Trịnh Trường Đông bưng một miếng bánh kem hoa quả tới cho Khương Mộng Dao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây