“Không nhất định. Nếu là ly hôn, con bé ấy sẽ không được phép mang con trai đi.” Mẹ Tiêu nói.
Mẹ Tiêu rất buồn. Sau khi con trai bà ấy kết hôn với Tiền Đa Đa, con trai bà ấy ít gọi điện về nhà hơn. Mà khi bà ấy tự gọi điện đến thì khi Tiền Đa Đa nghe điện thoại không phải hỏi họ muốn bao nhiêu, thì cũng hỏi họ có gặp khó khăn gì không, ngữ khí không tốt lắm. Tiền Đa Đa cũng nói rằng họ không nên cứ ỷ vào Tiêu Nguy giúp đỡ họ. Tiêu Nguy cũng có nhà riêng của mình.
Tiêu Nguy không có ở đây nên Tiền Đa Đa mới dám nói chuyện với họ như vậy. Trên thực tế, nếu có Tiêu Nguy ở đây, Tiền Đa Đa vẫn sẽ nói thế.
Tiền Đa Đa tự nhận mình đã mang lại thể diện cho nhà họ Tiêu rồi, còn đóng góp nhiều tiền như vậy vào cửa hàng của hai chị em nhà họ Tiêu, nên nếu những người trong nhà họ Tiêu đang cố gắng vượt qua giới hạn của mình, thì không thể chịu đựng được. Tiền Đa Đa cảm thấy tốt nhất là Tiêu Nguy nên phớt lờ họ.
“Ly hôn chắc chắn là không thể, con bé ấy xinh đẹp như vậy cơ mà.” Dì Triệu nói: “Nhà chồng còn thích nó như vậy... Nhưng mà đấy là bây giờ thôi, nếu sau này đàn ông thay lòng đổi dạ, nhà chồng có lẽ sẽ không thích con bé ấy nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây