“Mẹ coi người ta là hàng xóm láng giềng, người ta coi mẹ là kẻ ngốc.” Tiêu Nguy nói: “Họ muốn lừa tiền từ mẹ, chỉ muốn lừa tiền từ mẹ thôi.”
Tiêu Nguy cho rằng những người này đều không đáng tin, những người đó đều coi trọng lợi ích. Sau này anh cũng phải chú trọng đến lợi ích nhiều hơn, đừng lúc nào cũng nghĩ đến tình cảm thuần túy, trên đời này tình cảm thuần túy giản đơn căn bản không duy trì được bao lâu, những người đó cuối cùng vẫn lựa chọn người có lợi cho họ.
Không biết là do Tiêu Nguy tránh mặt Bùi Đình, hay là Bùi Đình đi sớm về muộn, Bùi Đình rất ít khi gặp Tiêu Nguy, cô ấy cũng chưa từng nghĩ đến việc phải gặp Tiêu Nguy nhiều hơn.
Lúc Bùi Đình làm việc trong nhóm dự án, cô ấy có nghe Khương Mộng Dao dịch, cô ấy cảm thấy Khương Mộng Dao dịch rất tốt, nói tiếng Anh cũng rất lưu loát, giọng cũng khá rõ ràng.
“Cậu học chuyên ngành à?” Bùi Đình hỏi: “Cậu học chuyên ngành này sao? Không đúng, tôi nhớ cậu học đại học hình như không phải chuyên ngành này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây